A reflection on perspectives | Một sự phản chiếu

Acrylic on canvas, electrical acrylic sign board | Màu acrylic trên vải toan, bảng điện chữ bằng acrylic.
Metal frame | Khung kim loại: 125 x 235 x 5 cm

Description

Literally a cityscape with two vanishing points, two perspectives. 

The city is expansive in cool tones, an ocean of humanity, a fluid and dynamical city, a sea of life defined by rooftops, homes with our most private lives hidden from view.

A blue line cuts across the top, rendered river like, invented and fictional river that doesn’t exist. It doesn’t wander, it’s straight and even, human made – creates a pause, breakpoint, breath in the endless expanse. Is it a timeline, human development, this city’s rapid development, my development? 

When taking breaks from painting I looked at it through my balcony window, the neighboring restaurant sign reflected centered on the canvas. Perfectly vertical, perfectly centered, the middle way reference again. I reconstructed it with its direction and fragmentation true to the reflection, and mounted the new sign directly to the frame of the work. The vertical middle line from the sign opposing the blue line of the fictional river to form a cross, middle way, and a nod towards Christianity, spiritual ideas I’d been sitting with during the process. It is literally a reflection overlaying two vanishing points. 

A reflection on perspectives that I painted in order to meditate on opposing spiritual perspectives that come together around centered-ness and true aim in life.

Mô tả

Quang cảnh thành phố vẽ với hai điểm tụ từ hai góc nhìn.

Thành phố trải dài với tông màu lạnh, một đại dương nhân sinh, một thành phố luôn vận động, một bể đời được dựng nên bằng những mái nhà, thứ kín đáo che đậy riêng tư cuộc sống khỏi những dòm ngó từ bên ngoài.

Một dải màu xanh cắt ngang phần bên trên bức tranh, như một con sông không có thực. Con sông không phân nhánh mà dài thẳng tắp, rõ ràng ý định tạo ra một điểm dừng phân cách, ngăn lại sự lan rộng vô biên. Phải chăng đó là một mốc thời gian, sự phát triển của con người, sự phát triển chóng mặt của thành phố, hay sự trau dồi bản thân tôi?

Những khi tạm ngơi nghỉ lúc vẽ tranh, tôi thường nhìn ra cửa sổ ban công, tấm biển hiệu nhà hàng bên cạnh phản chiếu lên giữa tấm vải toan một đường dọc hoàn hảo, ngay tâm điểm bức tranh, lại gợi đến thuyết trung dung  lần nữa.Tôi dựng lại hình phản chiếu đó theo đúng chiều hướng và góc độ, rồi gắn lên tranh. Phần phản chiếu biển hiệu đó tạo thành một trục tung ngay ngắn, cắt dòng sông hư cấu thành một chữ thập chính giữa , đại diện cho cái cúi đầu cầu nguyện đức chúa Trời, ý tưởng tâm linh mà tôi ấp ủ suốt quá trình làm tác phẩm. Đó đúng là sự phản chiếu được chồng lên từ hai điểm tụ theo nghĩa đen.

“Một sự phản chiếu” là bức tranh tôi vẽ để chiêm nghiệm về những góc nhìn tâm linh tưởng chừng trái ngược nhau nhưng lại tương đồng về trọng tâm và mục tiêu thật sự trong cuộc sống.